Tôi yêu anh, muốn gắn bó với anh suốt cuộc đời. Nhưng gia cảnh khốn khó của anh lại khiến tôi chùn bước...
Tôi và Hữu yêu nhau từ thời sinh viên đại học. Người ta bảo tình yêu sinh viên sớm nở tối tàn, nhưng tình yêu của chúng tôi lại không như thế. Anh học trên tôi hai khóa, quen biết nhau bởi cùng tham gia các hoạt động đoàn thể của nhà trường. Sự galant, ân cần, dịu dàng của anh đã chinh phục tôi, khiến tôi cảm mến và yêu sâu sắc.
Tất nhiên, cả tôi và Hữu đều trải qua những cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố của tình yêu, nhưng rồi cuối cùng, vượt qua những xung đột, mâu thuẫn, chúng tôi luôn tìm được tiếng nói chung và có cách giải quyết êm thấm. Anh chính là mẫu người đàn ông cẩn trọng, biết lắng nghe và thấu hiểu, giàu ý chí tiến thủ mà bất cứ cô gái nào cũng mong muốn được gắn bó cả đời. Tất nhiên, tôi cũng vậy.
Tôi đang đứng giữa đôi dòng nước (ảnh minh họa)
Trong khoảng thời gian yêu đương, tìm hiểu, hai lần Hữu dẫn tôi về thăm nom gia đình. Tôi con gái Hà Nội chính gốc, còn anh sinh ra và lớn lên ở vùng biên giới Lạng Sơn. Dù đã được Hữu kể nhiều chuyện về gia đình anh, song tôi vẫn khá sốc khi tận mắt chứng kiến ngôi nhà nhỏ, tương đối giản đơn nơi mẹ con anh đã chung sống bao năm.
Hữu đi học, một mình mẹ anh sống trong ngôi nhà đó, còn bố anh đã qua đời đã lâu. Hồi sinh viên, tình cảm vô tư, trong sáng, yêu là cắm đầu cắm cổ vào yêu, nào toan tính gì. Nhưng, khi cả tôi và Hữu ra trường, đi làm, có cuộc sống tự lập thật sự, thì vấn đề gia thế khiến tôi khá lấn cấn.
Tôi yêu Hữu và muốn gắn bó cả đời với anh. Nhưng, tôi sợ gia cảnh nghèo khó của anh. Dẫu Hữu luôn nói với tôi rằng, anh sẽ nỗ lực làm việc, mua nhà mua cửa ở Hà Nội để đón mẹ xuống dưới này và chung sống cùng vợ chồng tôi - nếu chúng tôi kết hôn. Mua được nhà ở Hà Nội đâu dễ dàng, anh cần thời gian và hi vọng tôi chờ đợi. Thực tế, Hữu luôn phấn đấu cho mục tiêu đó, nhưng tôi sợ hãi.
Chọn tình yêu hay gia thế? (ảnh minh họa)
Bản thân tôi không ít chàng trai theo đuổi, trái tim tôi đôi lần lỗi nhịp trước họ nhưng rồi cuối cùng lại chọn ở bên Hữu. Dẫu thế, nghĩ đường dài tương lai, tôi sợ rằng những yêu đương lãng mạn kia tan biến khi phải đối diện với cơm, áo, gạo, tiền của đời sống hôn nhân thực tế. Bởi lãng mạn, bay bổng không mài ra ăn được. Vả lại, tôi sợ sống chung với mẹ chồng. Các cụ chẳng bảo "xa thương, gần thường" đó sao. Chỉ sợ va chạm, mâu thuẫn khó tránh khỏi, khiến hôn nhân mỏi mệt, ủ ê...thì muốn rút chân ra cũng thành muộn màng.
Cuộc sống này luôn có hơn một sự lựa chọn, và tôi có quyền chọn thứ tốt nhất cho mình. Nhưng, tôi đang đứng giữa dòng nước, một bên là tình yêu, một phía là gia cảnh của anh. Tôi nên lựa chọn thế nào đây?
Theo:Phunuonline.com.vn