Ra công trường khảo sát, tôi đứng hình nhìn bố vợ tương lai đang xách vữa người nhễ nhại mồ hôi. Chẳng suy nghĩ gì nhiều tôi liền về chia tay Lê, nào ngờ tối hôm đó lại biết chuyện…
Được bạn bè giới thiệu Lê cho mình tôi thích lắm. Đứa bạn mai mối nói nhỏ với tôi rằng nhà Lê giàu lắm, bố cô ấy là giám đốc công ty bất động sản lớn nhất nhì ở thành phố. Tính Lê thích tự lập không nương tựa vào bố mẹ nên từ lúc học đại học Lê đã đi thuê nhà trọ ở và tìm công việc làm thêm để chi trả tiền ăn học.
Thấy vậy tôi vừa phục Lê vừa ham hố khối tài sản khổng lồ nhà em, tôi quyết tán và cưới Lê bằng được. Thằng đàn ông như tôi đi làm lương 6 triệu bạc thì đến cuối đời cũng không mua được biệt thự ở. Nhà Lê giàu như vậy tội gì không tán để mai kia còn dựa hơi bố mẹ Lê và thừa hưởng khối tài sản kếch sù đó.
Không khó để tôi tán đổ một cô gái như Lê. Quan tâm, đưa đón các kiểu chưa đầy 1 tháng Lê đã đổ gục trong vòng tay tôi. Nhiều lần đi chơi với em, tôi hỏi dò Lê về gia thế nhà mình nhưng Lê cứ giấu không nói. Biết tính Lê không thích khoe mẽ nên tôi cũng đoán được 1 phần kinh tế gia đình em.
Cứ thế tôi coi Lê như báu vật, lúc nào cũng cưng nựng nâng niu Lê từng tý một. Chưa bao giờ tôi dám làm gì phật lòng em, tôi sợ em nóng lên chia tay thì khổ? Rồi 1 hôm tôi tình cờ vào facebook tìm ảnh bố mẹ Lê xem thế nào, ai ngờ em giấu bố mẹ kinh quá. Lần mãi 3 năm về trước tôi mới thấy em đăng 1 bức ảnh chụp chung với bố mẹ. Nhìn bố mẹ Lê chẳng có gì là cao sang, nhưng tôi đoán nhà em không thích thể hiện nên giản dị và đơn sơ như thế.
Yêu nhau được 6 tháng tôi cầu hôn Lê nhưng em từ chối vì lý do quá sớm để là vợ chồng của nhau. Nói thực ngày mới yêu tôi đã muốn kết hôn với em luôn rồi, tôi muốn đổi đời và chỉ có cách đó thì thiên hạ mới nhìn tôi bằng con mắt khác. Vậy mà Lê khó thuyết phục quá, cầu hôn không được nhiều lần tôi ngỏ ý muốn về nhà Lê chơi nhưng em cũng từ chối lời đề nghị đó.
Một buổi chiều ra công trường khảo sát xem công nhân làm ăn thế nào, tôi đứng hình nhìn 1 bác đang xách vữa người nhễ nhại mồ hôi. Đó chẳng phải là bố Lê kia sao , sao bác ấy lại có thể làm phụ hồ như thế này. Không thể nào, liệu có sự nhầm lẫn hay đó là anh em sinh đôi của bố Lê hay không? – Tôi tự nhủ?
Đánh liều đến hỏi dò bác phụ hồ đó xem thế nào, tôi sững sờ khi bác đó nói mình là bố của Lê và không quên hỏi tôi là bạn Lê à. Bối rối trước điều đó, tôi vội trả lời qua loa rồi về nhà uống ngay cốc nước lạnh cho tỉnh táo.
Hóa ra Lê đã bắn tin cho người bạn mai mối nói dối là nhà cô giàu có, bố mẹ cô là giám đốc công ty bất động sản. Thế mà hôm nay, chính tôi đã gặp và biết bố Lê chỉ là người phụ hồ nghèo hèn đi làm thuê lấy tiền nuôi vợ nuôi con. Vậy là mọi ảo mộng trong tôi đã hết, Lê lừa tôi.
Tôi đã phí nửa năm trời để theo đuổi 1 người không mang lại tương lai tươi sáng cho mình. Để kết thúc chuỗi sai lầm đó tôi gọi điện cho Lê đòi chia tay và thẳng thắn nói lý do chia tay là vì nhà Lê nghèo không phải giàu có như tôi tưởng. Lê sốc lắm, em im lặng vài giây rồi hẹn gặp tôi lần cuối vào tối nay.
Nghĩ đằng nào cũng chia tay rồi, tôi sẽ đến gặp Lê 1 lần cuối để nói hết những bực tức trong lòng.Vừa đến địa điểm hẹn tôi đã sững sờ nhìn người đàn ông phụ hồ chiều nay đang ngồi cùng Lê nhìn tôi mỉm cười. Xung quanh bác ấy là 4 người vệ sĩ rất dữ tợn.
- Cháu ngạc nhiên lắm phải không? Chuyện chiều nay chỉ là phép thử bác muốn thử người con trai mà con gái bác về xin phép được kết hôn thôi. Không ngờ cháu lại cho bác kết quả bất ngờ quá. Bác cứ nghĩ… nhưng thôi, chuyện đã đến nước này cháu cũng không nên xin lỗi làm gì.
- Bác… bác giả làm phụ hồ để thử lòng cháu sao?
- Ừ. Gia thế nhà bác chắc cháu cũng nghe Mai (người mai mối cho tôi) nói qua rồi đấy. Vì Lê là con 1 của bác, bác muốn chọn cho nó 1 người đàn ông tử tế, yêu nó thật sự để làm chồng. Nhưng đáng tiếc cháu chỉ yêu “tiền” nhà bác thôi chứ không hề yêu nó. Con gái, giờ con còn muốn yêu anh chàng hám tiền này nữa không? – Bố Lê hỏi con gái.
- Bố… chúng ta đi. Con đã lầm khi yêu anh ta, cũng may có bố ra tay thử hắn ta giúp con không giờ này con vẫn u mê trong tình yêu lừa dối ấy. Nhân đây tôi cũng nói cho anh biết, anh liệu mà cắp đồ về quê làm ruộng với bố mẹ anh đi. Chuyện anh ăn cắp tài liệu của công ty bán cho công ty khác tất cả mọi người đều biết rồi đấy. Anh đừng hòng nghĩ mình sống nổi ở thành phố này với cái lý lịch làm việc “bẩn”.
Lê đỡ bố đứng dậy lên chiếc siêu xe đi thẳng không thèm ngoái đầu nhìn lại tôi nữa. Ngồi thụp xuống ghế, tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Rốt cục là tôi lừa Lê hay Lê đang lừa tôi. Chưa xơ múi được chút tài sản nào của bố mẹ Lê, đã bị Lê phanh phui bí mật của mình như vậy sao? Cái giá cho việc ham hố cưới vợ giàu sao mà đắt thế.
Ôm đồ về quê mà lòng tôi đau đớn vô cùng. Bây giờ về nhà biết nói gì với bố mẹ đây, 1 thằng thất nghiệp vô dụng như tôi lại là ghánh nặng cho bố mẹ sao?
Theo Blogtamsu