Trong làng thấy tôi hàng ngày đi xe ga xịn, lại nhàn nên nhiều người có con gái lấy chồng như tôi xem ra rất ghét tôi.
Tôi lấy chồng 5 năm, nhà chồng nghèo, được cái chồng thương vợ, mẹ chồng hiền lành. Tôi có một bé trai gần 4 tuổi, cháu rất khó nuôi, chiều nào cũng phải chạy khắp xóm mới hết được ít cơm. Hầu như tôi toàn ở nhà ngoại, nhà rộng rãi, 3 tầng, có mình mẹ tôi ở. Bố tôi đi lấy vợ hai, nhà này tự mẹ tôi mua đất làm nhà. Anh trai với vợ mua đất làm nhà ngoài Hà Nội, chỉ tết mới về chơi. Lúc con được 3 tuổi tôi có gửi con ở bà nội để đi làm, nhưng vì bà chiều quá, cháu rất hư, khi ở với bà cháu hay viêm họng, hai lần cấp cứu vì viêm phổi. Bà xót cháu nên cũng không cho đi học mẫu giáo. Bà ngoại bận lễ bái nên không nhận trông cháu. Bà nội với bà ngoại chỉ được cái nhiệt tình, tốt với chiều cháu, nhưng hơi cổ hủ, cả hai đều nhất trí không cho cháu đi học mẫu giáo. Tôi đi làm nên không biết, vì hai bà vẫn bảo cháu đi học đều.
Đỉnh điểm sau trận bé sốt, hai bà cạo gió bằng gừng, xong cháu lên cơn co giật phải đi cấp cứu, chồng thấy thế bắt tôi ở nhà trông con. Bé ở với tôi trộm vía dù không bụ lắm nhưng rất hiếm khi sốt, chỉ có tôi bảo được nó. Nhưng tôi chỉ có mỗi việc ăn với trông con, con thì đi lớp nên cũng rất nhàn, muốn đi làm lại để kiếm thêm tiền đỡ chồng. Chúng tôi còn nợ tiền đất ở Hà Nội, tiền nuôi bé cũng rất tốn, muốn đi làm quá mà mấy lần nói chuyện với chồng đều bị gạt đi. Trong làng thấy tôi hàng ngày đi xe ga xịn, lại nhàn nên nhiều người có con gái lấy chồng như tôi xem ra rất ghét tôi. Vừa xong tôi lại gọi điện thuyết phục chồng cho đi làm, anh bảo "Hai mẹ con cứ ở nhà chăm nhau cho khoẻ mạnh là mừng rồi, thích gì thì đi mua ăn".
Chồng tôi lương tháng 10 triệu, anh được đồng nào đưa tôi hết, đi đâu thì xin tôi tiền. Nhà tôi có điều kiện hơn, khi mua đất Hà Nội ngoài tiền vốn của hai vợ chồng (chồng tôi làm ra), thiếu đâu bố mẹ đẻ cho, với tôi đứng ra vay. Vì tôi xưa nay vốn có tiếng học giỏi, đứng đắn, lại hay cho các em tiền, mua quần áo cho bọn nó nên cậu mợ, các bác rất quý, mỗi người đều ủng hộ cho vay một ít. Chồng tôi sẽ đi làm trả dần. Anh hiền lành, tôi ghê gớm hơn nên mọi chuyện từ đất đai, cửa nhà đều tôi đứng lên lo, chồng chỉ biết đi làm đưa tiền cho vợ. Chồng muốn một hai năm nữa xây nhà Hà Nội, tôi sẽ bán quần áo online ở nhà.
Giờ tôi chẳng biết làm thế nào? Đi làm thì vợ chồng lục đục, mà cứ ở nhà thế này cũng nản, có bà ở làng thấy tôi đi đâu cũng lườm rồi khoe rằng con trai với con dâu bà giỏi, đều làm ngân hàng, ra chuyện là tôi chẳng ra gì, có bằng đại học mà cứ ở nhà trông con (tôi tốt nghiệp ngành ngân hàng). Bà còn bảo tôi suốt ngày về ngoại ở. Hình thức tôi cũng trắng trẻo, xinh gái nên lại càng bị ghét. Tôi phải làm như thế nào đây?
Huyền vnexpress.net