Cưới nhau được nửa năm thì mình dính bầu trong hoàn cảnh không ngờ. Lúc mới cưới ra sức tẩm bổ và “chiến đấu” liên tục thì chẳng thấy có tín hiệu vui gì cả. Tháng nào cũng tốn mất mấy cái que thử thai. 3 tháng như vậy thì mình buông xuôi, kệ ông trời đến đâu thì đến.
Mà thú thực chỉ có mình là mong ngóng chứ lão chồng thì vẫn cứ dửng dưng như không. Thấy mình suốt ngày cứ ở trong nhà vệ sinh đo đo, thử thử thì lão buông một câu:
- Vợ không phải thử đâu, lúc nào chồng bảo có con là sẽ có. Còn giờ chồng đang tạo cơ hội cho vui chơi thoải mái thì lại không thích à?
- Anh thì biết gì, đàn ông mỗi cái việc ấy cũng không làm được. Hay là tịt rồi?
Lão ôm bụng cười ngặt cười nghẽo rồi lên giường đắp chăn lướt facebook. Mình tức lắm vất luôn cái que thử thai vào sọt rác, đã thế cũng mặc kệ chồng, mẹ chồng có gọi điện hỏi thì cho anh ta trả lời, mình chẳng nhọc công giải thích nữa.
Chẳng ngờ sau lần vợ mặc kệ ấy lão chồng mình như mở cờ trong bụng, vì chính lão mong muốn như thế. Chắc là bị mình ép ăn nhiều món tẩm bổ để có con quá nên là lão cũng sợ. Giờ được vợ thả cho tự do, cũng không bắt trả bài đều đặn nữa thì lão vui ra mặt.
Một lần bố mẹ mình gọi hai vợ chồng về quê mình ăn giỗ. Nhà mình ở quê rộng rãi khá thoáng mát. Ở quê, nhà xa nhau chứ không san sát như thành phố. Tối đến 8 giờ là các cụ lên giường đi ngủ, hai vợ chồng không quen như thế nên mang cái chõng tre ra ngoài hè hóng gió. Tức cảnh sinh tình, chồng mình rủ vợ làm “nháy”. Lão dù hứng khởi lắm nhưng mắt vẫn phải mở mắt thao láo canh chừng xung quanh.
Kết quả sau cái lần ở chõng tre ấy, mình có bầu. Cuối tháng, đến ngày “đèn đỏ” mà chưa thấy gì, mình hơi nghi nghi nhưng vẫn không tin. Vì mấy tháng trước chiến đấu liên miên như thế còn chẳng có kết quả, tháng này chơi bời mấy lần thì có thế nào được. Vậy nhưng mấy hôm sau thử que, hiện hai vạch mình nhảy lên sung sướng ôm choàng lấy chồng. Chồng mình vẫn tủm tủm: “Giờ thì hết ngày tháng ăn chơi rồi nhé, chuẩn bị tinh thần đi”. Mình lườm chồng một cái rồi đi lên phòng.
Từ ngày bầu bí, mình bắt đầu chiến dịch trả thù chồng cho bõ tức. Mình thích ăn gì, uống gì lão cũng phải phục vụ ngay lập tức nếu không thì mình nhịn luôn cho biết tay. Nhưng mà cũng phải nói, lão chiều vợ thật. Chắc là cũng sợ vợ ốm rồi con cũng bị ảnh hưởng. Mẹ chồng mình lúc nào cũng gọi điện ra nhắc nhở lão khiến mình hả hê lắm.
Mang thai được 5 tháng mình bắt đầu bị chuột rút. Một đêm đang ngủ say thì mình tỉnh giấc, chân đau điếng cố gắng lay chồng:
- Chồng ơi… chân vợ.
- Chân vợ làm sao ?
- Chuột rút… chết mất…
Có lẽ lão quen cấp cứu những tình huống này cho đồng đội khi đá bóng rồi nên là vừa nghe mình nói từ “chuột rút” lão ngồi bật dậy ngay lập tức, nhấc bổng cái chân của mình rồi chữa trị.
Tay chồng mạnh đến mức khiến mình hét lên “Ái ui” vang nhà rồi ôm chặt chân không cho chồng làm nữa.
- Vợ không để chồng bóp cho thì khỏi sao được.
- Chồng ơi, nhẹ chút thôi… vợ sắp gãy chân rồi.
Lão chồng nghe mình nói thế thì cũng lo sốt vó nhưng tay vẫn bóp chân cho vợ. Nhưng công nhận là có tác dụng nhanh, sau đó mấy phút mình trở về trạng thái mình thường.
Hôm sau lo lắng hai vợ chồng đưa nhau đi khám. May mắn bác sĩ bảo không có gì nghiêm trọng. Bác sĩ khuyên hãy rửa, ngâm chân bằng nước ấm trước khi đi ngủ cùng một số động tác massage trong thời gian từ 10 đến 15 phút sẽ giảm chứng chuột rút khi mang thai.
Vậy là từ hôm đó, chồng mình lại có cơ hội được “hành” chồng. Nhưng lần này chàng ta có vẻ tự nguyện, tự giác lắm. Chắc là sau lần thấy mình méo mặt lúc nửa đêm vì chuột rút thì lão cũng hết hồn.
Giờ thì mình đã mẹ tròn con vuông được 2 tháng rồi, chồng vẫn chăm chỉ phục vụ hai mẹ con lắm. Đêm hôm trước lão còn rủ mình hôm nào về quê ngoại làm tiếp tập 2 ở chõng tre nữa chứ. Chắc là lão vẫn thú lắm nhưng mình thì xin chừa, chẳng dại mà mạo hiểm thế nữa.
Phương Minh (MTG)