Báo Phụ Nữ Online Báo Phụ Nữ Online

Trang chủ Góc Tâm Sự 12 giờ đêm chồng đạp đổ xô nước lau nhà của vợ rồi hét lớn: “Từ mai vợ chồng con ra riêng”
Mỹ phẩm Bella Belle
Cập nhật 10:00 , 03/10/2016

12 giờ đêm chồng đạp đổ xô nước lau nhà của vợ rồi hét lớn: “Từ mai vợ chồng con ra riêng”

tinh dau thien nhien huynh gia

Tôi đã cưới vợ được gần 3 năm, tôi làm trưởng phòng công ty nhỏ, còn vợ tôi đang là thư ký tòa soạn. Nói vậy thì đủ hiểu vợ chồng tôi đều có 1 công việc ổn định và thu nhập khá. Vợ chồng tôi trước khi cưới đã có những 4 năm yêu thương nhau rồi mới đi đến kết hôn. Bởi vậy mà vợ chồng tôi thật lòng yêu nhau nhiều lắm.

Chúng tôi tổ chức đám cưới hạnh phúc tại 1 nhà hàng. Đám cưới diễn ra vui vẻ, đầm ấm. Vợ chồng tôi không sống riêng mà sống chung với bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi trước giờ vốn cũng không khó tính lắm. Dù ngày đầu tôi mới yêu Minh thì bố mẹ có nhắc rằng con gái như thế hơi nhỏ và sợ khó đẻ. Tôi biết mẹ tôi kén chọn con dâu tương lai cũng chỉ vì muốn tốt cho tôi. Những lời mẹ nói tôi không để tâm cho lắm. Với lại tôi nghĩ chỉ cần vợ và mẹ cứ hòa thuận là được chứ việc vợ nhỏ người và nhà nghèo đâu có ảnh hưởng gì đến những vấn đề khác đâu.

Vợ chồng tôi kết hôn được hơn 2 năm thì vợ tôi mới mang bầu. Mẹ tôi nói cho vợ tôi ở nhà nghỉ ngơi, đã thế lại còn muốn con dâu ở nhà cho có mẹ có con chăm sóc nhau. Chứ con dâu đi làm cả ngày mẹ ở nhà 1 mình cũng buồn. Nghĩ thế tôi thấy cũng thương vợ. Dẫu sao thì cũng là lần mang thai đầu tiên, vợ tôi lại nhỏ người và không thật sự khỏe mạnh mà hơi yếu ớt nữa. Tôi thật sự không muốn vợ đi làm chút nào. Dù sao thì gia đình tôi cũng khá là có điều kiện, nhà bố mẹ chỉ việc ở chung, lương lậu của tôi cũng không phải thấp nên tôi có đủ sức để lo cho vợ mình.

Tôi khuyên vợ nên ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức. Vợ tôi buồn vì phải nghỉ việc nhưng rồi cũng đành chấp thuận gật đầu. Tôi đã nghĩ vợ ở nhà nghỉ để dưỡng thai nên chắc chắn sẽ không có gì vất vả và nghĩ vợ thật sự thoải mái khi ở nhà.

Nhưng tôi đã quên mất cái cảnh người ta hay nhắc nhau về chuyện mẹ chồng nàng dâu. Tôi đã nghĩ mọi chuyện đơn giản. Từ ngày vợ ở nhà với mẹ, tôi thấy vợ ít cười hơn, dẫu vậy tôi cũng không để ý nhiều. Chỉ nghĩ chắc ở nhà nhiều nên vợ chán. Tôi có hỏi thì vợ cũng chỉ bảo lại thế nên cũng chỉ biết đến vậy.

Kể ra thì kẻ làm chồng mà vô tâm với ai cũng được chứ vô tâm với vợ con, với gai đình thì chỉ có khiến vợ con khổ và gia đình chẳng thể nào hạnh phúc nổi. Mỗi ngày tôi về nhà đều thấy vợ chăm chỉ nấu cơm quét nhà rồi giặt quần áo. Tôi nhìn vợ cảm thấy vợ làm rất thuần thục mà không hề có gì mệt mỏi hay vất vả nên cứ nghĩ công việc ấy thật sự rất bình thường.

Bữa tối tôi sẽ giúp vợ bê mâm cơm lên nhà để cả nhà cùng ăn cơm và cùng rửa bát với vợ. Những lúc như thế vợ lại nhìn tôi cười. Tôi nghĩ chắc vợ phải hạnh phúc và tự hài vì sống trong 1 gia đình chồng tốt đến thế. Nhưng đâu có phải như vậy, tôi cảm nhận được sự ghẻ lạnh của mẹ mình dành cho vợ tôi. Lúc này vợ tôi vừa mới sinh con được gần 1 tháng. Người ta ở cữ là chỉ có ở trong nhà không làm gì, nhưng vợ tôi vẫn phải đi lại suốt ngày để làm việc này việc kia. Nói bênh vợ thì mẹ tôi lại bảo có phải làm gì nhiều đâu. Tôi định nói vài câu thì bị vợ ngăn lại.

Đến lúc đó tôi mới biết hóa ra mẹ và vợ, mối quan hệ giữa hai người không tốt như tôi tưởng. Tôi chẳng mảy may nghĩ gì cho đến đêm qua. 12 giờ đêm vợ tất bật lau nhà cho sạch sẽ. Tôi nhìn thấy vợ hì hục làm thì hỏi:

- Em làm gì vậy? sao nửa đêm nửa hôm rồi còn đi lau nhà?

- Em tranh thủ lau cho mai đỡ, chứ mai có nhiều việc phải làm lắm. Với cả hôm nay em chưa lau được, mẹ vừa nhắc nhà bẩn xong.

- Đi theo anh.

Tôi nhìn những giọt mồ hôi trên trán vợ chảy xuống thương vợ vô cùng, tôi đạp đổ xô nước mà vợ đang lau nhà dở khiến vợ hoảng hốt hỏi đi hỏi lại: “Có chuyện gì cả anh? Anh sao vậy…?”. Tôi tức giận quát vợ rồi lôi vợ đi theo mình vào phòng mẹ.

Bố tôi đang ở phòng khách xem ti vi thấy tôi mở cửa kêu uỳnh cái cũng chạy lên phòng mẹ. Tôi hét toáng lên vì tức giận, vì thương vợ.

- Từ mai vợ chồng con ra riêng!

- Con nói cái gì, tự dưng ra ở riêng, vợ mày lại nói cái gì với mày à mà thế? – mẹ tôi gằn giọng

- Mẹ cũng là phụ nữ mà sao mẹ ác với vợ con vậy. Dù sao thì cô ấy cũng là vợ con, mẹ không thể yêu thương cô ấy như yêu thương con sao. 12 giờ đêm còn phải lúi húi lau nhà cho sạch, mẹ nghĩ cô ấy là ai, cô ấy là vợ con, là con dâu mẹ chứ không phải ô sin của cái nhà này…

Tôi dắt vợ về phòng. Vợ rấm rức khóc rồi ôm lấy tôi. Có lẽ lúc này cô ấy mới nói được những tổn thương mà mình phải chịu suốt thời gian qua. Vợ lắc đầu nói: “Vợ xin lỗi tôi vì đã không thể hòa thuận với mẹ, vợ đã cố gắng, cố gắng làm tốt mọi thứ nhưng hình như chưa khi nào mẹ hài lòng về vợ cả…”. Nghe từng tiếng khóc đến nấc lên của vợ càng khiến tôi cảm thấy có lỗi vô cùng. Tôi chắc chắn phải rời bỏ ngôi nhà này, đưa vợ con mình đến 1 ngôi nhà mới, ngôi nhà của gia đình nhỏ hơn nhưng có đủ tình yêu thương dành cho vợ và con của mình. Tôi thương vợ và thấy có lỗi với vợ quá. Cả cuộc đời sau này tôi phải dùng để bù đắp cho người phụ nữ của đời mình.


st

kem tri nam Magic Skin
Tin Khác