Ngày về ra mắt gia đình Tuấn, tôi đã cảm nhận rõ sự khó chịu của mẹ anh, bà chê tôi người ốm như cái que sợ sau này không sinh đẻ gì được nhưng Tuấn ra sức thuyết phục nên cuối cùng bà cũng miễn cưỡng đồng ý.
Sau khi cưới nhau về vợ chồng tôi có ý xin ra ở riêng nhưng mẹ chồng nhất quyết không đồng ý, bà bảo bà chỉ có hai đứa con, em gái chồng tôi cũng đã lớn rồi sẽ phải đi lấy chồng nên vợ chồng tôi phải ở lại đây với bà. Tôi rất buồn vì vốn dĩ không thích sống cảnh mẹ chồng nàng dâu chứ huống hồ tôi lại có bà mẹ chồng vốn chẳng ưa gì mình, rồi bà sẽ hành tôi cho mà xem. Chồng tôi nghe tôi than vãn thì cũng động viên tôi cố gắng nên tôi cũng đành chấp nhận.
Cưới nhau về được 1 tuần thì mẹ chồng tôi đã đề cập đến vấn đề con cái của vợ chồng tôi. Bà bảo phải sinh con liền chứ không được kế hoạch dù tôi luôn muốn thư thả một hai năm cho ổn định, hai vợ chồng có cái sổ tiết kiệm nho nhỏ rồi mới sinh con cho đỡ vất vả. Chồng tôi cũng đồng ý nên hai vợ chồng tôi lén mẹ chồng âm thầm với kế hoạch sinh con của mình.
Từ ngày về làm dâu, tôi biết mẹ chồng không thích mình nên luôn cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình, sáng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa rồi tôi mới đi làm. Chiều về tôi luôn cố gắng nấu những món mẹ chồng tôi thích ăn nhưng lần nào bà cũng chê lên chê xuống. Nhiều lần bà đi nói xấu tôi với hàng xóm là tôi lười biếng, cơm nước thì không biết nấu. Tôi nghe mà chỉ biết nín nhịn vì nói lại thế nào bà cũng làm ầm lên. Chồng tôi thì không bao giờ biết lên tiếng bênh vợ nên tôi cũng không trông mong vào nhiều.
Cuối tuần vừa rồi, cái Thanh, em chồng tôi về. Thanh đi làm ở xa nhà cách trăm cây số nên cuối tuần mới về nhà một lần, có khi bận việc thì cả tháng mới về nên mặc dù về làm dâu nhà chồng hơn 3 tháng nay nhưng tôi và em chồng vẫn chưa có nhiều cơ hội nói chuyện với nhau, tôi cũng chưa hiểu cô ấy. Chỉ thấy Thanh cũng là một đứa hiền lành nhưng rất ít nói, về nhà nó cũng im lặng ở mãi trong phòng mặc dù ở tuổi này đáng lẽ ra phải ra ngoài hẹn hò mới đúng chứ.
Tôi hỏi chồng thì mới biết trước đây Thanh có yêu một người nhưng khi về ra mắt cũng bị mẹ chồng tôi cấm đoán, thậm chí bà còn xỉ vả chàng trai kia thậm tệ vì nhà cậu ấy nghèo lại ở xa nên bà cho rằng cậu ta dụ dỗ con gái bà để được làm người thành phố. Cậu kia nghe vậy nên tự ái nhất quyết chia tay, từ đó cái Thanh trở nên trầm tính và cũng không thấy quen ai nữa.
Chồng tôi có công tác đột xuất nên phải đi gấp vì công trình đang gặp một số vấn đề. Ở nhà chủ nhật, vì muốn thân thiết hơn với mẹ chồng và em chồng nên tôi rủ Thanh đi chợ vè nấu vài món ngon nhưng khi vừa về tới nhà thì tôi đã thấy sắc mặt mẹ chồng vô cùng tức giận, thấy tôi bà liền lấy hộp bao cao su trên bàn ném vào mặt tôi rồi chửi:
- Anh chị dám làm việc này sau lưng tôi ư? Tôi đã bảo với chị như thế nào hả, có phải chị muốn nhà này tuyệt tự tuyệt tôn không hả?
Tôi thấy mẹ chồng tức giận như vậy thì vội vàng chạy lại định giải thích cho bà hiểu thì bà xô tôi ngã xuống nền nhà rồi tuyên bố:
- Cô cút khỏi nhà tôi, làm dâu mà không muốn đẻ thì tôi không thể chấp nhận cô ở trong cái nhà này được nữa, tôi sẽ kiếm vợ khác cho thằng Tuấn, chính cô dụ dỗ nó như vậy chứ bình thường có bao giờ nó dám làm trái ý tôi đâu chứ.
Tôi chưa kịp nói gì thì em chồng tôi tiến lại đỡ tôi dậy rồi nói với mẹ chồng tôi:
- Mẹ à, anh chị ấy làm vậy cũng có lý do, mẹ để cho anh chị thêm thời gian vì dù sao cũng mới cưới về mà. Con thấy chị ấy đã rất cố gắng để làm vừa lòng mẹ rồi còn gì.
- Chuyện gì vậy, nay con bênh nó mà cãi lại lời mẹ à. Ối trời ơi, tôi nuôi hai anh em nó khôn lớn để giờ nó bênh người ngoài kìa trời.
- Mẹ cứ như vậy mãi thì em nghĩ anh chị nên dọn ra ngoài ở đi chứ em là con ruột mẹ mà nhiều khi còn không sống nổi nữa huống hồ con dâu! - Em chồng tôi hét lên.
Đúng lúc đó thì chồng tôi đi công tác về, thấy cảnh nhà như vậy, như hiểu ra chuyện đang xảy ra nên chồng tôi cũng lên tiếng:
- Mẹ à, thật ra trong thời gian qua con thấy mẹ có hơi quá đáng với vợ con nhưng vì không muốn bất hòa nên con im lặng. Còn lần này đây là lỗi của con, chính con muốn kế hoạch để khi nào ổn đinh mới sinh con, nếu mẹ nhất quyết đuổi vợ con đi thì tụi con sẽ dọn ra ngoài ở riêng!
Mẹ chồng nghe thấy thế thì khóc um
- Ông trời bất công với tôi quá, tôi chỉ muốn có đứa cháu thôi mà, mấy người như vậy thì để tôi chết quách đi cho xong! Trời đất ơi...
Thấy tình hình căng thăng tôi vội chạy lại đỡ mẹ chồng vào phòng nhưng bà xô tôi ra rồi tự đi vào một mình.
Hôm sau chồng tôi về thông báo đã tìm được một căn hộ nhỏ đủ để hai vợ chồng tôi sống. Hôm chuyển đi mẹ chồng tôi vẫn không thèm nhìn mặt chúng tôi. Từ lúc ra ngoài sống tôi thấy cuộc sống thoải mái nhưng cuối tuần vợ chồng tôi lại về thăm bà.
Dạo này tôi thấy em chồng mình vui vẻ hơn trước, nghe đâu đang quen một anh nào đó gần chỗ làm, nghe vậy làm tôi cũng mừng cho cô em chồng của mình. Nghĩ lại tôi thấy mình may mắn khi có cô em chồng và ông chồng tốt, biết thông cảm với tôi. Còn phía mẹ chồng tôi thì tôi tin khi co cháu rồi bà sẽ hết giận chúng tôi thôi.