Hạnh đau đớn thu xếp áo quần cho vào hành lý, cô không muốn nhìn mẹ chồng thêm giây phút nào, cô không muốn tha thứ về hành động lừa dối của bà.
Hạnh và Thắng kết hôn đã 3 năm nhưng mãi chưa có tin vui, trong suốt 3 năm ấy, Hạnh rất biết ơn mẹ chồng bởi bà luôn đối xử tốt và tẩm bổ cho cô bằng những loại thuốc quý. Chỉ cần có người mách bài thuốc dễ thụ thai thì bà sẽ không ngần ngại sắc cho con dâu uống. Bà có vẻ rất mong mỏi cháu nhưng bà chưa bao giờ cáu gắt với con dâu.
Hạnh và Thắng từng có ý định đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe nhưng đã bị mẹ chồng ngăn lại. Bà bảo rằng hai vợ chồng nhất định không có vấn đề về sức khỏe, chỉ là do ăn uống và nghỉ ngơi không điều độ. Thấy cũng hợp lý nên Hạnh nghe lời mẹ chồng.
Hôm ấy, Hạnh buồn bã than thở với cô bạn thân tên Hồng, và cô được khuyên nhủ Hạnh nên đến bệnh viện kiểm tra tại khoa hiếm muộn của bệnh viện, bởi tình trạng của cô nếu kéo dài và không chữa trị kịp thời thì rất có khả năng đối mặt với nguy cơ vô sinh.
Hạnh nghĩ ngợi rồi quyết định kéo chồng đến thẳng bệnh viện khám. Sau khi bác sĩ thông báo kết quả cả hai sức khỏe sinh sản đều khỏe mạnh thì Hạnh bắt đầu mới nghĩ đến những thang thuốc mẹ chồng cho mình uống. Cô liền lén lấy 1 thang mang tới một hàng thuốc uy tín hỏi về thành phần thì được biết trong thang thuốc cô đang sử dụng có nguyên liệu tác dụng ức chế khả năng thụ thai.
Hạnh đau đớn vô cùng, cô có cảm giác như bị người trong gia đình phản bội, cô bấm điện thoại gọi chồng: "Anh về nhà ngay nhé, em có chuyện muốn nói với anh!".
Khi Hạnh về đến nhà, cô thấy mẹ chồng niềm nở: "Vẻ mặt con xanh xao quá, mẹ mới mua thuốc bổ cho con uống này!". Hạnh tức tưởi khóc lóc: "Con vừa kiểm tra, họ chẩn đoán con đang sử dụng thuốc tránh thai, đó là lý do trong 3 năm qua con không thể mang thai!".
Mẹ chồng tái mét mặt nhìn con dâu, bà lắp bắp: "Con... đang nói gì vậy? Thuốc tránh thai nào?". Hạnh cầm tờ giấy ghi rõ thành phần các loại thuốc đưa cho mẹ chồng xem. Mẹ chồng Hạnh chối đây đẩy bảo rằng bà vô tội, bà không hề hay biết chuyện trong số những loại thuốc bổ có xen kẽ loại thuốc tránh thai.
Hạnh gào thảm thiết: "Nếu mẹ không muốn con kể với anh Thắng thì mẹ nên thành thật với con, hãy nói cho con biết tại sao mẹ không muốn con mang thai? Tại sao mẹ cho con uống thuốc tránh thai trong vòng 3 năm?".
Sau một khoảng im lặng, mẹ chồng thở dài: "Mẹ thừa nhận đã làm chuyện có lỗi với con, nhưng mẹ không có sự lựa chọn nào khác. Ngay từ đầu mẹ không muốn con trở thành con dâu, mẹ muốn Thắng cưới người con gái có điều kiện và gia cảnh tốt hơn con. Nếu con không mang thai trong thời gian dài, Thắng nhất định sẽ ly hôn và nghe theo sự sắp đặt của mẹ!".
Hạnh chết điếng khi nghe những lời thú tội của mẹ chồng. Hóa ra bà chê cô là con dâu nghèo hèn, không xứng với con trai bà, không xứng bước chân vào gia đình này. Thái độ niềm nở của bà đối với con dâu chỉ là sự giả tạo. Bà căm ghét cô đến mức mỗi ngày cho cô sử dụng thuốc tránh thai mà không hề cảm thấy tội lỗi.
"Những điều mẹ nói là thật sao?". Thắng đã nghe thấy toàn bộ câu chuyện, anh khiếp sợ nhìn người mẹ mà anh hết mực yêu thương. Thắng không dám nhìn vợ, anh cảm thấy xấu hổ vì không hay biết mọi chuyện trong suốt 3 năm qua.
Hạnh đau đớn thu xếp áo quần cho vào hành lý, cô không muốn nhìn mẹ chồng thêm giây phút nào, cô không muốn tha thứ về hành động lừa dối của bà, cô không muốn Thắng khó xử khi đứng giữa cuộc tranh cãi mẹ chồng và nàng dâu. Cô lựa chọn rời khỏi anh, rời khỏi mái ấm mà cô từng nghĩ mình là nàng dâu hạnh phúc nhất vì có mẹ chồng cưng chiều.
Thắng điên tiết đập phá đồ đạc trong nhà, mặc cho sự ngăn cản của mẹ. Anh gào khóc thảm thiết, hờn trách mẹ phá nát hôn nhân của anh, gây tổn thương đến người vợ anh yêu. Nhìn con trai vật vã gục khóc, bà mới nhận ra sai lầm của mình trong suốt 3 năm qua. Bà không ngờ chỉ vì sự ích kỷ của chính mình mà chia rẽ đôi trẻ, bà cảm thấy hối hận nhưng bây giờ mọi chuyện đã quá muộn màng để có thể cứu vãn.
Nguồn: Afamiy.vn