Đêm tân hôn bao giờ cũng là đêm đầy kỉ niệm của các cặp vợ chồng. Với tôi cũng thế. Bây giờ, dù con trai đã 2 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ quên đêm tân hôn đáng nhớ năm xưa. Còn vợ tôi, mỗi khi nhắc đến vẫn cười ngượng ngùng.
Tôi quen vợ trong một dịp tình cờ. Lúc đó vợ tôi mới tốt nghiệp đại học và vào thực tập ở công ty tôi. Ban đầu công ty giao việc hướng dẫn thực tập của em cho một người khác, nhưng người này báo bận công tác nên chuyển sang tôi.
Vợ tôi khi ấy thuộc hàng ‘cá sấu’. Nói thẳng thì sợ mọi người bảo tôi chê vợ. Nhưng nếu ai gặp em sẽ đều có cách nhận xét như tôi. Có lẽ do học nhiều quá nên em cận tới 5 độ, nếu bỏ kính ra sẽ chẳng thấy đường mà đi. Đã vậy, mặt mũi đầy những mụn và đôi mắt ti hí, khi cười chỉ còn 2 đường kẻ. Bù lại, da em trắng và có má lúm đồng tiền nên khi nhìn lâu cũng thấy đáng yêu.
Nói thật, ban đầu khi nhận được tin hướng dẫn một cô bé sinh viên mới ra trường, có bằng giỏi, tôi còn khấp khởi mừng. Tôi hồi hộp chờ đợi gặp mặt em và tưởng tưởng đủ điều. Nào là em sẽ xinh đẹp lắm, nào là em cao ráo lắm…Nhưng khi gặp, tôi vỡ mộng hoàn toàn.
Đã xấu, em còn rất kiệm lời. Suốt buổi nói chuyện, em chỉ trả lời đúng trọng tâm những câu hỏi của tôi. Ngoài ra, em không đùa giỡn hay nói thêm bất cứ điều gì về bản thân. Khi tôi hỏi em đã có người yêu chưa, em chỉ cười rồi nói lại: ‘Chuyện này thì có liên quan hay ảnh hưởng gì tới công việc không ạ?” Tôi cũng khá bất ngờ khi em dám hỏi vặn lại tôi như thế.
Nhưng rồi, cách làm việc và khả năng phá đoán của em khiến tôi khâm phục. Bất cứ chuyện gì tôi giao, dù khó đến đâu, thời hạn gấp đến mấy, em vẫn hoàn thành một cách ngoạn mục. Có lần để thử thách em, tôi giao cho em một đề tài quan trọng trong cuộc họp công ty. Dù giao nhưng tôi vẫn âm thầm làm thêm bản khác phòng khi kế hoạch của em không tốt. Vậy mà, kế hoạch em đưa ra hôm đó đều được mọi người khen ngợi hết lời. Họ còn khen tôi mát tay, biết cách dìu dắt hướng dẫn nhân sự mới như em. Tôi nghe mà vừa vui, vừa thấy quê quê.
Có lẽ, chính công việc khiến chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Sau khi kết thúc tập sự, em vẫn hay hẹn gặp tôi để hỏi han một số việc em không hiểu. Dần dần, chúng tôi lúc nào cũng đi cùng và yêu nhau lúc nào không hay.
Cô vợ của tôi trước giờ chưa hề yêu ai nên rất ngây thơ. Đến nụ hôn đầu tiên, em cũng khiến tôi bất ngờ. Vừa chạm vào môi em, tôi đã nổ đom đóm mắt. Hóa ra, vì quá sợ hãi nên em đã tát tôi một cái trời giáng. Sau lần đó, mỗi khi có ý định hôn em, tôi đều phải thủ sẵn tay đề phòng bị em cho ăn tát. Mà lần nào hôn em cũng nhắm chặt mắt rồi chỉ vài giây sau đã đẩy tôi ra vì không thở được. Nghĩ lại mà tôi vẫn còn buồn cười.
Đêm tân hôn mới là kỉ niệm đáng nhớ nhất của vợ chồng tôi. Vì trước giờ, chúng tôi chưa từng vượt giới hạn một nụ hôn, nên tôi rất mong đợi đêm ấy. Đã thế, vợ tôi còn cố tình mặc chiếc váy ngủ mỏng tang, khác hẳn vẻ kín cổng cao tường tôi vẫn hay thấy ở em. Quá nóng lòng, tôi bế thốc em lên giường.
Vậy mà, chưa kịp làm gì, tôi đã bị em đá phăng xuống giường. Khi tỉnh hồn lại, tôi mới thấy em ngồi nép ở một góc giường vừa khóc vừa lên án tôi là kẻ háo sắc, có yếu tố bạo lực trong chuyện chăn gối. Thật là oan uổng cho tôi. Dù tôi giải thích, thề hứa như thế nào, vợ cũng không cho tôi lên giường. Đêm đó, tôi đành ôm gối xuống nền nhà ngủ.
Sang đêm thứ 2, mọi chuyện khá hơn một chút. Nhưng dù tôi đã cố gắng cẩn thận, vợ tôi vẫn ngượng ngùng xấu hổ, hét ầm lên và không cho đi đến bước cuối cùng. Báo hại ba mẹ tôi tưởng có chuyện gì nên vội vã chạy lên, đập cửa phòng la hét cấm tôi đánh vợ. Kết quả là một người đàn ông 32 tuổi như tôi phải đứng như trời trồng vì bất ngờ và xấu hổ đồng thời mang tiếng oan không rửa sạch.
Sau lần ấy, chúng tôi đã phải đến gặp bác sĩ tâm lí để giải tỏa nỗi sợ của vợ tôi. Cưới gần 1 tháng, chúng tôi mới thật sự có đêm tân hôn của mình.
Bây giờ, con trai đã gần 2 tuổi nhưng tôi vẫn hay ôn lại chuyện cũ với vợ. Mỗi lần như thế, vợ tôi đều rất ngượng ngùng. Nhưng chính cái ngượng ngùng đó của vợ khiến tôi không thể không yêu thương, không hết lòng chăm lo cho gia đình. Vợ ơi, cảm ơn em vì đã đến bên anh, hy vọng mình sẽ sống với nhau thêm 50 năm không hề cãi nhau nhé!
Theo Afamily/ trí thức trẻ