(Hình minh họa)
Khi về nhà, chồng không bao giờ để em ngủ yên, moi móc những câu chuyện hàng ngày ra chửi mắng, xong lại bắt em quan hệ những cái kiểu không giống ai. Em khóc van xin, chồng cũng không tha. Ngày đèn đỏ, chồng cũng không cần biết và bắt phục vụ khoảng hai tiếng liền, hầu như ngày nào cũng thế. Em gần như kiệt sức vì phải làm việc cơ quan, lại việc nhà rồi con nhỏ. Tiền lương chồng không đưa, lương em xoay xở lo toan mọi thứ trên đời. Những ngày chồng tỉnh táo, em nhỏ to tâm sự là anh đối xử như thế là sai, nên hạn chế rượu bia và nếu đã say thì về đừng hành hạ em như thế. Lúc tỉnh, chồng có vẻ nghe ra nhưng say thì đâu lại vào đó. Nếu em nói hơi quá lời, chồng đánh đập trước mặt con. Có hôm em biết chồng say nên khóa cửa phòng để chồng ngủ bên ngoài nhưng chồng vác cưa lốc cưa đổ cánh cửa rồi vào phòng. Nhà có bố mẹ chồng nhưng lúc chồng tỉnh họ không nói gì, lúc chồng say thì không dám phản ứng. Em từng đưa đơn ly hôn nhưng chồng không ký, em chưa đơn phương nộp đơn vì còn rắc rối vấn đề tài sản. Bọn em mới xây nhà để ra ở riêng nhưng nợ nần còn nhiều và phần lớn đứng tên em. Giờ bỏ nhau, em sợ không trả được nợ vì vừa phải thuê nhà, lại nuôi con nhỏ, lương thấp. Chia tài sản cũng khó vì nhà chưa đứng tên chủ sở hữu, bố mẹ chồng góp một phần lớn số tiền làm nhà. Giờ em không biết phải tính ra sao. Em không còn sức chịu đựng người chồng vũ phu, bệnh hoạn này nữa. Sáng nay em đã lên đến đỉnh điểm chịu đựng khi 2h sáng chồng mới về. Ngủ dậy, em nói mấy câu, chồng nhét đồ vào miệng em, đồng thời đập vỡ gương trước mặt em và con. Em mong mọi người cho em những lời khuyên.Theo Nga (Nguồn: vnexpress)