Ông anh họ của tôi - một người đàn ông tri thức, thành đạt. Phải cái vì là trưởng tôn của dòng họ Nguyễn ở quê anh nhưng vợ anh chỉ sinh được hai cô con gái nên anh có phần bất mãn. Cả anh chị đều có sự nghiệp riêng, nếu họ sinh con thứ ba; chắc chắn không thể thăng tiến trong công việc được. Thành ra cả hai dừng lại ở hai con nhưng anh tôi chưa bao giờ thôi cắn đắng về chuyện mình không có một cậu con trai.
Một lần, tôi đến chơi nhà, thấy chị mắt đỏ hoe, hai cháu líu ríu trong phòng không rộn rã như ngày thường. Mặt anh nặng như đeo đá, hỏi anh - anh không nói; hỏi chị - chị tủi thân ngồi khóc:
- Bữa qua, anh cô đi về quê, giữa đông đảo họ mạc anh bị mấy cậu em bắt ngồi chiếu dưới do không có con trai. Hôm nay ổng làm mặt ngầu, không mắng mỏ gì vợ con nhưng ba mẹ con cứ xót xa…
Thì ra là thế. Lại là câu chuyện trọng nam khinh nữ muôn thuở của người Việt mình. Đến khi nào đàn bà chúng tôi mới đỡ khổ vì tư tưởng cổ hủ lạc hậu này?
Trưa hôm đó, khi cả nhà đã cơm nước xong xuôi, cùng nhau ngồi quây quần bên bàn trà và tiếng nhạc không lời nhẹ nhàng; tôi gọi hai cháu gái đến hỏi:
- Mi, Na. Hai đứa có người yêu chưa nhỉ?
- Dạ chưa cô ạ, bọn con còn nhỏ, với cả, ba má nói lo tập trung học chứ yêu đương vào là chểnh mảng ngay ạ.
- Bạn các con thì sao?
- Dạ, cũng có đứa có đứa chưa. Mà tình yêu gà bông phức tạp lắm cô ơi…
- Cô bảo này…
- Dạ??
- Sau này có yêu ai, nhớ chọn người đàng hoàng mà yêu. Với cả, nếu muốn hạnh phúc, các con nhớ tránh xa kiểu mấy cậu trai mà không đẻ được con trai, kẻo lại khổ đấy…
Tôi không nhìn, nhưng biết mặt ông anh đỏ dừ. Chị dâu tôi chột dạ. Hai cháu mặt lấm lét nhìn ba. Tôi nói tiếp:
- Sinh con trai hay con gái là do đàn ông, nhưng lúc nào người phụ nữ cũng chịu khổ vì cái tiếng không đẻ được thằng chống gậy. Vì các con chưa có kinh nghiệm, nên để cô chỉ cho các con tuýp đàn ông không thể có con trai để mà tránh xa.
Thứ nhất, đó là những anh chàng gia trưởng; tức khi quen bạn gái nhưng không để ý đến cảm xúc của bạn gái mình, lúc nào cũng ưa lối áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác và luôn coi mình là thượng tôn. Đàn ông là trụ cột trong nhà, nhưng không phải là người nắm quyền sinh sát. Xã hội bây giờ, đàn ông và phụ nữ đã bình đẳng hơn: phụ nữ cũng phải đi làm kiếm tiền, chúng ta còn mang nặng đẻ đau, rồi còn tề gia nội trợ, lại chăm sóc chồng con; nên nếu các con yêu một chàng gia trưởng, cuộc đời các con khó mà có hạnh phúc được. Mà phụ nữ không hạnh phúc thì khó sinh được con trai cho nhà chồng.
Thứ hai, các con hãy tránh xa những người đàn ông kém hiểu biết. Anh chàng ấy có thể học cao, có địa vị; nhưng không hẳn là một người hiểu biết. Nếu hiểu biết, anh ta sẽ không bao giờ quy chụp định kiến kiểu: sinh được con trai hay con gái là do đàn bà.
Thứ ba, đừng yêu những anh chàng yếu đuối. Đàn ông yếu đuối dĩ nhiên không sinh được con trai đâu. Họ vừa yếu về thể chất - mà tuýp đàn ông này có đẻ nữa đẻ mãi cũng không tòi ra một thằng con trai nào cả, giống Y chết từ trong trứng nước rồi. Nguy hiểm hơn, người đàn ông yếu đuối không thể bảo vệ vợ con khỏi những cay nghiệt của người đời. Yêu và lấy họ là xác định cả đời bất hạnh.
Thứ tư, đừng yêu những anh chàng con trai một. Điều này khoa học đã chứng minh hẳn hoi rồi: đàn ông thừa hưởng từ cha mẹ xu hướng có nhiều con trai hơn hoặc nhiều con gái hơn. Điều này có nghĩa rằng một người đàn ông có nhiều anh em trai có nhiều khả năng có con trai, trong khi một người đàn ông có nhiều chị em gái có nhiều khả năng có con gái. Hơn nữa, nếu các con yêu một chàng con một, nếu không sinh được con trai thì chính các con sẽ trở thành tội đồ, khổ suốt đời.
Thứ năm, hãy tránh xa những anh chàng vô tổ chức. Các con biết sao không? Đôi khi chuyện sinh con trai hay con gái chúng ta có thể cố cũng thành; nhưng với một người đàn ông vô tổ chức vô kỷ luật thì không bao giờ có con trai cả. Bởi vì chắc chắn họ không biết giữ sức khoẻ, họ không biết nguyên tắc của chuyện làm thế nào để sinh được con trai, họ cũng không nhất quán với suy nghĩ của mình, chắc chắn bị dao động nếu bị giương đông kích tây, làm khổ vợ con. Thành ra các con nhớ tránh xa những người này ra nhé!
….
Dĩ nhiên, sau câu chuyện của tôi, không khí gia đình trở nên nặng nề, đó là điều không tránh khỏi. Tôi xin phép ra về. Chào chị xong, tôi nói riêng với anh trước khi ra về:
- Anh còn nhớ ngày bé, anh yêu quý em nhất vì em thông minh, mạnh mẽ và chơi rất hoà đồng với các anh chị em trong nhà. Anh từng bảo, anh ước đổi cả hai thằng em để có được một cô em gái như em. Bây giờ, anh có hai cô con gái vừa đáng yêu, ngoan ngoãn, lại thông minh giỏi giang. Vì sao anh chỉ vì lấn cấn chuyện quý tử mà để cho chúng nó và chị phải nặng đầu suy nghĩ? Anh có hai thằng em trai, ba mẹ anh đã có đích tôn rồi; dù không phải anh sinh ra nhưng cũng là có người lo hương khói tổ tiên. Con cái quan trọng là nó có hiếu có tình, chứ đẻ con ra nó bất hiếu với mình thì anh có cố trăm thằng con trai anh vẫn khổ. Đừng làm khổ vợ con nữa, anh ạ.
Anh trai tôi nhìn thẳng vào tôi, tôi có chút chột dạ vì thật ra tôi cũng sợ anh lắm, nhưng tôi vẫn cứng cỏi nhìn thẳng vào mắt anh trai mình. Cuối cùng, anh mỉm cười:
- Cô vẫn như ngày nào. Cả dòng họ này, anh chỉ trọng có mình cô thôi!
- Vâng, em cảm ơn anh. Anh cứ thương chị với cháu đi, đó là phước phần là tương lai của anh đấy. Anh xem, em có hai thằng con trai, mà cuối tuần nào cũng lẻ loi. Anh có hai viên ngọc quý, hãy nâng niu anh ạ.
….
Đó là câu chuyện đã cũ rồi, tôi chia sẻ cùng mọi người. Bất cứ một người phụ nữ thông minh nào cũng hiểu, chuyện sinh con trai hay con gái là do đàn ông quyết định; nhưng không phải người đàn ông thông minh hiểu biết nào cũng chấp nhận chuyện đó. Vấn đề ở đây không phải là chúng ta nên chọn người đàn ông nào có thể sinh được con trai hay không, mà chúng ta hãy chọn một người đồng hành biết chia sẻ, có khả năng thấu hiểu và biết trân trọng hạnh phúc gia đình.
Theo: Webtretho