Nhiều người phụ nữ vẫn ngây thơ nghĩ rằng dốc hết toàn tâm toàn ý, kể cả tiền của để chăm sóc gia đình, chồng con, như vậy mới là tận cùng hi sinh, trọn đạo làm mẹ làm vợ. Thật ra, phụ nữ nếu không biết “thủ riêng” thì trăm đường sẽ khổ!
Tôi có một người cô, năm nay đã ngoài 50. Thời trẻ, cô làm ăn buôn bán được lắm, tiền bạc rủng rỉnh, nhưng hoàn toàn không cất riêng cho mình một khoản nào, tất cả đều dành cho chồng cho con. Thành thử, tiền bạc cô buôn bán ra sao, chồng cô đều nắm được hết. Có lần tôi ghé thăm, thấy vậy, liền hỏi: “Cô làm có tiền sao không dành dụm riêng, lỡ sau này có việc cần thiết, rồi tính thế nào?”. Cô gạt đi: “Cô không quan tâm mình cứ hi sinh cho chồng cho con, đâu có thiệt thòi mà sợ”. Thấy cô nghĩ vậy, tôi cũng không nói nữa.
Nhưng sau đó, chính miệng cô nhiều lần than với tôi, là đôi khi lấy tiền cho bên ngoại, cũng không yên với chồng, dù đó là tiền do cô làm ra. Bởi chồng vốn đã quen với việc “tiền vợ là tiền chung”, nên khi cô cầm cho ai, thì chồng cô đều không hài lòng.
Rồi những lúc, muốn sắm sửa cái gì, cũng phải thông báo với chồng một tiếng, cũng không dám sắm đồ đắt tiền vì chồng sẽ nghi kị, hỏi dò. Cứ hở thấy ngày nào thu chi hơi hụt, là chồng cô lại hỏi xem cô có đem đi cho ai không, có tự ý mua sắm gì không. Tiền của cô cực khổ làm, nhưng cô lại không được tùy ý quyết định thu chi thế nào.
Rồi khi cô đã lớn tuổi, vì nhiều lí do, cô phải tạm gác buôn bán để lo nội trợ trong nhà. Từ một người có thể kiếm ra tiền, nay cô chỉ biết nhận tiền chợ từ chồng con phát. Lúc này, cô nhận ra tầm quan trọng của “quỹ riêng”. Không có tiền, cô dường như không thể làm được bất cứ thứ gì, cũng không dám ngửa tay xin chồng xin con. Muốn mua đôi giày, mua cái áo, mua đôi bông tai, cũng không có mà mua. Rồi nhiều lúc muốn nhuộm cái tóc, muốn trồng cái răng, cũng canh cánh vụ không có tiền.
Chưa kể lúc đau bệnh, không có tiền riêng, biết chồng con có lo cho mình không. Nhiều phụ nữ may mắn, được chồng con thương yêu, lúc khỏe mạnh cũng như đau yếu, nhưng đâu ai biết được số mình là may hay rủi. Không có tiền riêng cất dành, đến khi có sự, biết lấy gì xoay sở? Thậm chí, gia đình bên ngoại có việc, muốn móc tiền cho cũng khó.
Ngược lại, tiền của chồng cô thì cô hoàn toàn không biết gì cả. Vì ông ấy “giấu kĩ” lắm! Nói chồng cô khôn cũng đúng, mà nói cô khờ cũng chả sai! “Thủ riêng” không có nghĩa là lừa dối, là qua mặt chồng con. Phàm ở đời, cái gì lo được cho cái hậu về sau, thì cứ lo thôi!
Ngọc Huệ