Báo Phụ Nữ Online Báo Phụ Nữ Online

Trang chủ Góc Tâm Sự 3 năm kể từ ngày cưới, tôi chưa một lần được đặt chân về nhà
Mỹ phẩm Bella Belle
Cập nhật 14:00 , 31/08/2016

3 năm kể từ ngày cưới, tôi chưa một lần được đặt chân về nhà

tinh dau thien nhien huynh gia

Tôi sống hạnh phúc với chồng con, nhưng thú thực chưa một giây yên lòng khi nghĩ đến bố mẹ... Tôi không biết phải làm sao nữa.

Mọi bi kịch đau lòng đều bắt đầu từ cuộc hôn nhân theo bố mẹ tôi là "không thích hợp" của  tôi với chồng.

27 tuổi, một người phụ nữ như tôi có sự nghiệp rất tốt tại một công ty có vốn nước ngoài, trong khi người tôi yêu chỉ là anh công nhân bình thường.

Tôi quen Đức trong lần đi công tác về đêm, đúng lúc anh vừa tan ca làm, đi qua công ty anh thì bị đám thanh niên đi ẩu quệt vào ngã xuống đường. Trời lúc ấy vẫn còn tối mù mịt, không một bóng người. Con gái chân yêu tay mềm lại bị ngã, tôi sợ đến khóc không ra tiếng, chân lại trật khớp, đau không đứng lên được. Cũng vừa lúc đó, Đức xuất hiện, giúp tôi dựng xe, dìu tôi vào lề đường và đưa tôi đi viện.


Ảnh minh họa

Quen nhau tình cờ, nghe và hiểu hoàn cảnh nhà anh. Quê Đức ở xa, nhà nghèo nên phải bỏ học đi làm phụ giúp cho cha mẹ. Anh là người tốt bụng, chu đáo, ân cần, cũng vì thế mà tôi đem lòng yêu thương.

Thế nhưng tình cảm của chúng tôi vấp phải sự phản đối quyết liệt của bố mẹ. Bố mẹ nói Đức là loại đào mỏ, đũa mốc đòi chòi mâm son, cấm cản tôi đủ đường. Cực chẳng đã, tôi và Đức đã dùng đến nước cuối cùng là có bầu ép cưới. Ai ngờ đâu, mẹ tôi bắt tôi đi phá chứ sống chết không đồng ý.

Ngày tôi xách va ly quần áo ra khỏi nhà cũng là ngày bố mẹ từ mặt, tuyên bố không có đứa con mất nết như tôi.

Chúng tôi về ở với nhau, không đăng ký, không cỗ bàn linh đình. Chỉ có phía nhà anh, bố mẹ làm mấy mâm cơm mời gia đình, họ hàng, điều an ủi duy nhất của tôi là bố mẹ chồng, bố mẹ hiền và thương tôi.Cưới ở quê xong, tôi và Đức quay trở lại thành phố thuê nhà và làm việc, cũng may cuộc sống hạnh phúc, êm đềm, kinh tế cũng ổn định không phải lo lắng gì. Duy chỉ có điều tôi cứ day dứt mãi không yên đó là bố mẹ tôi, dù đã cố liên lạc nhưng mẹ tôi không nghe máy, mà tôi không dám về nhà.

Tôi sinh con xong, ông bà ngoại vẫn chẳng ngó ngàng. Nhiều khi nghĩ cũng tủi, con có ông có bà đàng hoàng mà không được nhận, tôi cũng thấy trách bố mẹ ghê lắm, sao ông bà có thể cứng rắn với tôi như thế?

Khi con được gần 2 tuổi, bố tôi tai biến phải vào viện, biết tin tôi và chồng đôn đáo chạy vào, tôi đã khóc rất nhiều suốt quãng đường đi. Nhưng đến viện, mẹ vừa nhìn thấy tôi đã tránh mặt không cho gặp. Hôm đó tôi trở về nhà, trong lòng buồn vô cùng mà không biết phải làm sao.

3 năm rồi, từ ngày theo chồng, tôi chưa một lần được đặt chân về nhà. Cháu cũng không được nhận ông bà, giờ bố ốm tôi cũng không được về thăm. Càng nghĩ tôi càng thấy đau lòng, giờ thật sự chẳng biết nên làm gì nữa...

Phương Mai/Theo Khỏe & Đẹp

kem tri nam Magic Skin
Tin Khác